Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

Goals

After a long time of depression and suicidal intentions, I found out that at the end of the day, I do not have the courage to cease my life. I gotta live. Any I gotta live meaningfully.
Starting to set new rules and new goals is a good starting point.

Rules:

No love - I'd better not have emotion for any guy as it seems whenever I start having feeling and trusting a new guy, then will eventually disappointed me. It may sound negative, but it is the best way to keep me from getting hurt.

No give up: Choosing the path carefully and stick to the plan. Live for the venture.

Thứ Hai, 22 tháng 8, 2011

You

Dont ever find yourself guilty
Of this incident
Coz you are never responsible
For what you did not do

Death

Death is not horrible
It is not even miserable
Death is the solution
To your problem
To all of your problems

Death is not an end of everything
It is just an end of the misery

Die

If I die
Will you cry
If I die
Will you feel sorrow

If I die
Will you
If I die
Will you have pain

If I die
Will the ice melt down
If I die
Will the cloud still be wandering

If I die
Will the sun stop shining
If I die
Will the day be gloomy

Cry

I'm crying
But not for you Daddy
Please forgive me
For not being a good daughter

I'm crying
Just for my own sorrow
A poor lonely girl
With too much burdens on her shouders

I'm crying
To release pain and duties
I'm crying
To forget this ruthless world

Thứ Hai, 11 tháng 7, 2011

Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2011

Loay hoay

Cả tháng nay cứ loay hoay mãi tìm đường đi cho mình. 
28 tuổi tây, 29 tuổi ta, cũng chẳng phải là tuổi ăn tuổi lớn để đi tìm đường đi cho tương lai.


Vậy mà tôi, qua bao thăng trầm của cuộc sống, thiên chuyển công việc, thay đổi sở thích, thay đổi quan niệm, thay đổi lý tưởng, thậm chí thay đổi về quan điểm hạnh phúc, khổ đau, lại bắt đầu trăn trở tìm con đường đi cho bản thân mình.


Sau bao thay đổi gần đây, tôi mới nghiệm ra một cau châm ngôn mà thời học cấp 2 có lần cô giáo dạy dăn đã cho đám học sinh chuyên văn của chúng tôi làm bài bình luận "Không ai có thể ở 2 lần trên một dòng sông". 


Đúng vậy, không ai có thể ở 2 lần trên một dòng sông, chổ ta đứng hôm nay ngày mai đã khác, dòng chảy khác, dòng nước khác thì chổ đứng đó đã khác rồi.


Cuộc sống này cũng vậy, vạn vật luôn luôn vận động và thay đổi, chuyển hóa không ngừng. Cái hôm nay đúng ngày mai chưa chắc đã đúng. Cái ngày hôm nay xã hội không đồng tình, con người không đồng tình nhưng ngàn năm sau, thậm chí chỉ trăm năm sau hay mấy chục năm sau thôi lại được con người tôn vinh, ngưỡng mộ. 
 Bởi vậy mới nói "tuyệt đối của tuyệt đối là sự tương đối".  Đúng, sai , xấu, tốt, yêu ghét, âu cũng vận hành theo quy luật chung đó. 

Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2011

Facebook là gì?

Khi trang web này được định giá hơn 100 tỉ USD và được coi là 1 trong những hiện tượng thành công của thời đại @, có lẽ đã đến lúc chúng ta nên nghiêm túc trả lời câu hỏi này.


Facebook là nơi:


1. Rất nhiều bạn bè và đồng nghiệp của ta hàng ngày ( thậm chí hàng giờ đối với các con nghiện) lên post những câu vô thưởng vô phạt, chẳng hạn như: "buồn" hay "buồn quá" hay "buồn ngủ quá", etc.
2. Nhiều nhiều người post hình lên đó cho mọi người vô comment chia sẻ những phút giây buồn vui của cuộc sống.
3. Doanh nghiệp lên PR/sales.
4. Chính trị gia/giới sô bít lên marketing.
5. Các đảng phái/ nhóm lên hoạt động.
6. Cái thứ 6 ( nhưng chắc chắn không phải cuối cùng): những người tò mò lên hóng chuyện: xem người khác đang làm gì.


Tóm lại facebook là cái thứ lấy mất bao nhiêu thời gian công sức của RR, chỉ để làm mỗi cái việc là tìm cách vô facebook!

Thế sự

Mấy bữa nay lo hứng thú theo dõi tình hình thời sự nóng bỏng mà quên mất chuyện cơm áo gạo tiền. Theo dõi mới nghiệm ra là xã hội bây giờ có bao nhiêu điều làm nản bầu nhiệt huyết chưa kịp bùng lên đã bị dập tắt của kẻ tầm thường này.


Điều 1: Thi tốt nghiệp ~100%
Ai đã từng trải qua thi cử ở Việt Nam thì sẽ rõ rằng bản chất của chuyện thi cử là như thế nào.
Đã 9 năm kể từ kỳ thi tốt nghiệp THPT mà RR tham dự, nhưng có vẻ như tình hình chẳng có gì thay đổi.
Như vậy là trong 9 năm qua ngành giáo dục (GD) VN chẳng có tiến bộ nào, nếu không nói là tệ hơn. Vì sao lại tệ hơn. Tệ hơn khi chính ngài nào đó vẫn lên khăng khăng đó là kết quả của sự nỗ lực của ngành GD trong 2 năm qua, trong khi ai dù có làm trong ngành GD hay không cũng rõ rành rành bản chất của kỳ thi này như thế nào. Eo ơi nói thật nếu ngành GD chỉ nỗ lực trong vòng 2 năm mà kết quả thi tốt nghiệp tăng chóng mặt 100% thì cũng nên reo mừng cho ngành GD nước nhà.  Nhớ cách đây 2 năm thời của bộ trưởng cũ có phong trào 2 không gì đó, kết quả thi tốt nghiệp rớt xuống thấp kỷ lục trong vòng 10 năm qua, con em sợ thi tốt nghiệp tái mặt. Còn bây giờ, theo tình hình này thì "mèo lại hoàn mèo rồi". Cái này gọi là chưa kịp tiến thì đã lùi. 


Điều 2: Báo chí Việt Nam càng ngày càng lá cải. Cái này rõ ràng là đáng buồn. Tuy nhiên cái đáng buồn hơn là càng ngày càng có nhiều người VN thích xem thông tin lá cái (lộ hàng, nude, chuyện tình yêu hôn nhân gia đình của các *, etc).  Người ta nói có cung có cầu. Suy cho cùng thì báo chí cũng chỉ đang làm việc chăm chỉ để đáp ứng nhu cầu đọc giả ( hoặc 1 lượng lớn đọc giả: thích xem tin lá cải).


Điều 3: Đạo đức của người Việt ngày càng suy đồi? Vụ cướp của giữa ban ngày được đăng trên báo tuổi trẻ gần đây càng chứng minh cho điều đó. Mấy chục con người thay vì giúp đỡ người khác trong lúc hoạn nạn thì thi nhau cướp của người ta giữa ban ngày ban mặt một cách vô tâm, mà nói vô tâm chưa đúng nghĩa, phải nói là vô liêm sỉ.  Lòng tự trọng cho bản thân họ còn chưa có nói gì đến tình thương ái giữa con người với nhau. Qua điều này còn thấy 1 điều rất rõ rệt nữa là người Việt rất hay hùa theo số đông: làm giống như những người khác làm thay vì có chính kiến riêng của mình. This is true. 


Câu hỏi: Đến khi nào người Việt trở thành 1 dân tộc văn minh? 
Đến khi nào Việt Nam trở thành rồng châu Á?
Theo những gì mắt thấy ta nghe hàng ngày thì có vẻ như chúng ta mãi mãi chỉ là con chuồn chuồn mà thôi.

Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2011

Rich

Bảy tháng rồi chúng mình ở bên nhau
Bảy tháng rồi hầu như không có ngày nào mình không ở bên nhau
Trừ những lúc em phải đi công tác
Bảy tháng rồi em có anh
Kể từ cái ngày bắt đầu ấy
Hôm nay anh đi taxi giữa đêm từ VT về tìm em
Hôm nay để mình thấy rằng thật khó có thể nói lời chia xa